Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Ba, 6 tháng 6, 2017

Pháp Cú 174

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Lũ chim khi thoát khỏi lưới giăng, phần nhiều chỉ quanh quẩn rồi trở lại khu rừng cũ, nơi từng có người giăng lưới bắt chúng.
Người đời phần nhiều cũng như vậy, vừa tạm thoát khỏi được khổ đau một lát người ta lại quay trở về nơi đã làm mình khổ đau”.(1)
Vừa thoát khỏi tổn thương lại quay trở về nơi đã làm tổn thương mình.
Vòng luân hồi của kiếp người, là câu chuyện của đôi chân không đi khỏi nơi đã làm mình khổ, bước đi rồi quay về, đi mãi không hết; là câu chuyện của đôi tay không buông bỏ được nỗi đau, buông xuống rồi nhặt lên, buông mãi không được; là câu chuyện của những trái tim cố xóa đi viết lại một nỗi buồn. 
Xóa mãi không phai.
Câu chuyện của những con người không nơi nương náu, đi mãi trong sương lạnh, hết ngày lại đêm. 
Trăm năm đi về trong sương lạnh.
Phải gánh chịu khổ đau lần thứ hai ở cùng một nơi, có nói gì đi nữa thì cũng là một sự chọn lựa của mình.


Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 1.6.2017.
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 174

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét