Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Năm, 12 tháng 7, 2012

Saigon Mênh Mông

Sài Gòn mênh mông.
Sài Gòn mênh mông ấy hóa ra lại không đủ chỗ cho chiếc bóng đổ dài.
Chiều.
Hôm ấy trời đẹp.
Vô Thường dừng lại trên phố.
Đường Lý Tự Trọng, con đường một chiều, lần nào đi đâu về cũng cố qua đây. Thích con đường này. Thích hai hàng me, thích những ngôi biệt thự cổ, mái ngói, thấp, bức tường bao quanh cũng thấp, những ngày này xuất hiện những tản rêu xanh.
Ngày trước ít xe. Giờ xe nhiều quá. Toàn xe hơi, che hết tầm nhìn.
Chiếc bóng Vô Thường đổ xuống mặt đường, gãy thành mấy đoạn. Đoạn nằm dưới mặt đường. Đoạn leo lên vỉa hè. Đoạn vắt lên căn nhà ven đường.
Đến chiếc bóng cũng phải co lại.
Đoạn nằm dưới mặt đường bị mọi người đạp lên mà đi.

Nhớ đỉnh dốc giữa hai ngôi làng. Đứng trên ấy, chiếc bóng thỏa sức đổ dài.
Nhưng vẫn thương Sài Gòn nhiều lắm.
Nơi ấy có những con đường một chiều, những con đường chẳng bao giờ cho người ta quay đầu lại.
Sài Gòn vẫn mênh mông.

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Thủ Thiêm. 12.7.2012