Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2014

Ảo Ảnh

Hạnh phúc?
Khi người ta trẻ, ai cũng nghĩ hạnh phúc đang chờ đợi mình ở một nơi nào đó trong tương lai. Một công việc gì đó tốt hơn hiện tại. Một môi trường sống tốt hơn lúc này. Một người tri kỷ nào đó không phải những người chung quanh bây giờ.
Nghĩ thế rồi vội vã đi. Đi rất vội. Đi mãi. Đi mãi.
Đi cho đến khi hết những tháng năm tuổi trẻ, nhưng chưa bao giờ cảm thấy mình chạm được vào hạnh phúc thật sự.
 Đã đi qua hết tuổi Thanh Xuân.
Khi không còn trẻ nữa, người ta lại quả quyết, hạnh phúc chính là những năm tháng khi người ta còn trẻ. Những ngày đã ở lại phía sau lưng. Những ngày không còn nữa. Những ngày Thanh Xuân đã mất đi.
Lúc trước mặt.  Lúc đã lùi lại sau lưng.
Hạnh phúc cứ xa xôi như một ảo ảnh, mãi mãi không chạm vào được.

Phố Hương.22.9.2014