Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Năm, 22 tháng 4, 2010

Hai Cha Con

Hai Cha Con sống cách nhau khoảng chừng chục nóc nhà. Cha 85, Con cũng đã 60. Cha già, ốm đau lặt vặt quanh năm. Đôi chân, đôi mắt đã yếu lắm. Lũ con, cháu không cho ông ra ngoài nhiều. Con nhỏ hơn nhưng lại mắc phải căn bệnh nan y vào giai đoạn cuối.
Ngày xe đưa Con từ bệnh viện về, Cha nhờ lũ cháu đưa sang thăm. Con cố cười, cố gom hết ánh sáng hy vọng để che đôi mắt buồn, thật tối:
- Hai cha con mình coi như huề, cha có bệnh của cha, con có bệnh của con.
Cha ứa nước mắt. Những giọt nước cũng đã ngã màu vàng. Ông thương Con lắm. “Tội con Hai, sinh ra khi gia đình còn khó khăn, thiệt thòi đủ điều”.
Hơn tháng sau, Con mất.
Cả nhà không dám cho Cha biết. Tuổi già rồi, thương con quá, chịu sao nổi...
- Đám tang nhà ai vậy bay?
- Dạ của hàng xóm ạ, của gia đình ông A mới chuyển về hơn một tuần. Cả nhà nói dối.
- Tụi bay thay tau qua đó chia buồn, một ngày hai ngày cũng là hàng xóm.

  Ngày cuối cuối năm thật lạnh....

Thủ Thiêm. 04/22/2010 03:31 pm