Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2011

Mùa Thu Sài Gòn

“Sài Gòn không có mùa thu
Mưa chiều trắng con phố cũ”
Thực ra Sài Gòn cũng có mùa thu. Mùa thu của riêng Sài Gòn. Mùa thu Sài Gòn rất nhẹ, rất mỏng. Chưa đủ để có thể đưa tay ra và chạm vào được tiết trời mát lạnh. Mùa thu Sài Gòn như đầu sợi dây đàn, vẫn rung lên khúc mùa thu, nhưng rung rất khẽ. Tinh tế như cỏ cây, nhưng không phải cỏ cây nào trên đất Sài Gòn cũng có thể nghe được mùa thu tới. 
Phải qua hết thu phân, cây đại trong sân mới giật mình vàng rực rồi vội vã trút lá, kẻo lại hết mùa thu. Đến tận lúc này, người Sài Gòn mới thấy mùa thu. Mùa thu đã vơi đi một nửa…
Mùa thu qua những con đường rợp bóng me, để lại những dấu chân bé li ti vàng úa.
Mùa thu loanh quanh theo con đường ven sông Sài Gòn mát rượi những tán cây bàng, để lại những dấu chân đỏ ối chênh vênh.
Có người cúi xuống, cẩn thận, nhặt lấy những dấu chân mùa thu để lại.

Vô Thường
Sài Gòn.29.10.2011