Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Chủ Nhật, 23 tháng 10, 2016

Tháng 10

"Tháng 10 một người lỡ hẹn,
Cánh thư năm cũ trở mình".
Đã giữa tháng 10, đã cuối thu, hai cây Đại trong sân chùa giật mình đỏ rực, trút lá.
Saigon không có mùa thu, cây trút lá cho mùa thu xa, rất xa.
Những ngày này Saigon mưa nhiều, mịt mù Phố Hương, mưa có kiên trì bao nhiêu cũng không thể thuyết phục được những chiếc lá đã ngã vàng xanh trở lại, nước có chân thành bao nhiêu cũng không thể giữ lại được những chiếc lá lìa cành.
Saigon không có mùa thu.
Ta đã ngồi dưới hiên, đưa tay ra với tháng 10 suốt chừng ấy năm, vẫn chưa một lần chạm được vào mùa thu, mãi cho đến một ngày, có người bỏ Saigon mà đi, đến một nơi có mùa thu, ta mới nghe mùa thu trên từng ngón tay, như rụng đi, lạnh ngắt.
Rồi một nắm lá thu cũng đủ phủ hết cả một kiếp người nhỏ bé dung dị.

Phố Hương. 13.10.2016



Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2016

Pháp Cú 133

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Đừng bao giờ nói những lời tổn thương. Khi nói lời tổn thương với người, người sẽ tìm lời tổn thương hơn để đáp trả lại.
Ta cố tìm lời tổn thương hơn. Người cố tìm lời tổn thương hơn. Ai cũng cố mài sắt lưỡi dao trong lòng mình để tìm cách cắt vụn bình yên trong lòng người khác".(1)
Có người nào đi qua thế gian này cả đời mà không chạm vào ai? Nhất định là không có.
Một ánh mắt dữ, một lời nói ác cũng đủ làm lòng người động đến tận tâm can. Một lần bội tín, một lần vô cảm cũng đủ mài mòn chân thành trong lòng người. Và người cũng chính là ta.
Sau mỗi lần va chạm ma sát với cuộc đời, nếu lòng người là dao, sẽ sắc bén thêm một tí, sẽ đáng sợ thêm một tí khi chân thành sẽ mỏng thêm đi; nếu lòng người là ngọc, sẽ sáng hơn, sẽ tròn thêm, sẽ trọn vẹn hơn mỗi ngày.
Cuộc đời muôn đời nay vẫn vậy, bất an, vô thường và khó lường. 
Có người lòng như dao, có người lòng như ngọc. Hạnh phúc và khổ đau của mỗi người bắt đầu từ đó, từ chính trong lòng mình, từ cách chúng ta định nghĩa những va chạm giữa mình với cuộc sống bên ngoài: là “tổn thương” để đau, hay “cơ hội” để hoàn thiện.


Chùa Bé Bé. Phố Hương. 1.11.2016.
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 133

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.