Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Bạn

Đến gần 14 tuổi cậu bé mới có người bạn thực sự đầu tiên khi gia đình hàng xóm mới về mang theo một cô bé thật đặc biệt: cô bé bị mù. 
Cậu bé bị dị tật từ khi mới sinh, nếu mới gặp lần đầu tiên có lẽ không ai nghĩ cậu bé là người của hành tinh này.
Cậu bé được nhiều người thương, nhưng nó không thích thương hại, nó muốn làm một người bình thường. “Nhưng mình có phải là người bình thường đâu”, cậu bé nghĩ vậy rồi lặng lẽ buồn. Cô bé hàng xóm cho cậu bé được làm một người bình thường. Cái tốt, cái xấu đối với người mù không giống những người bình thường khác. Cô bé cảm nhận cuộc sống bằng trái tim.
Hai đứa trở thành bạn thân, vì cô bé cũng muốn được làm một người bình thường
Đôi mắt của cô bé có thể chữa sáng, người thân cô bé ở một thành phố lớn nhất nước nói thế. Thấy cô bé mừng, cậu bé vui đến ứa lệ.
Rồi cô bé đi. Đôi mắt được chữa sáng. Người thân giữ lại chơi nhưng cô bé cứ đòi về.
Ngày về, cô bé vội chạy sang nhà cậu bé. 

Hai đứa nhìn nhau, ngỡ ngàng, lặng lẽ như hai người lạ.

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Thủ Thiêm. 9.1.2010.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.