Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Hai, 28 tháng 9, 2015

Pháp Cú 31

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Kẻ nào không còn muốn đuổi theo những thứ phù phiếm nữa, và cảm thấy sợ những tháng năm mải miết đuổi theo phù phiếm của mình, kẻ đó đã nhóm lên ngọn lửa, gom hết những thứ rác rưởi trong lòng mình, đốt sạch, rồi mang trái tim thật ấm đó đi qua thế gian."(1)
Ta qua lại cuộc đời mênh mông này muôn vạn kiếp. 
Ngang qua những mùa Xuân xôn xao tuổi trẻ, nảy mầm, tạo nghiệp.
Ngang qua những mùa Hạ gió mưa, nhọc nhằn theo đuổi những tham vọng trong lòng.
Ngang qua những mùa thu tĩnh lặng, biết buông xả những điều đã cố hết sức gom góp suốt mùa Hạ, mùa Xuân. Như cỏ cây nhuộm đỏ lòng mình rồi thả tay, trút lá.
Ngang qua những mùa đông dài một mình.
 Một lần. Hữu duyên đi ngang qua Người, ngỡ ngàng trước hơi ấm tỏa ra từ trái tim, ta như đứa bé, ngồi co ro trong hơi ấm của Người một lát.
Rồi xin được từ Người một đốm lửa, xin được từ Người một ít từ tâm, cẩn thận mang theo, để nhóm lên ngọn lửa cho mình, gom hết hết những nông nổi trong lòng, đốt, thản nhiên nhìn khói lên trời.


Chùa Bé Bé. Phố Hương.28.9.2015
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 31.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.




Thứ Năm, 17 tháng 9, 2015

Pháp Cú 135

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Mỗi sáng, Kẻ Mục Đồng với chiếc roi trong tay, vào chuồng đánh thức lũ trâu dậy rồi lùa ra đồng....
Mỗi sáng, THỜI GIAN với chiếc gậy "thời gian" trong tay, đánh thức vạn vật dậy rồi lùa đi, không cưỡng lại được...
Thời Gian đẩy chung ta qua hết những tháng năm tuổi trẻ, qua hết tuổi già rồi đẩy vào hoại diệt, rồi thời gian khép cánh cửa sau lưng từng người lại và cẩn thận xóa hết từng dấu chân...."(1)
Ngày Hôm Qua như một chiếc ngăn kéo, đẩy vào khóa lại và không mở ra để có thể cất thêm vào đó thứ gì được nữa.
Này! Ta đã để lại gì trong "Ngăn Kéo Ngày Hôm Qua"? Ánh mắt thật ấm nhìn cuộc sống, tiếng thở dài cô độc, hay không là gì cả?
Cuộc sống được định hình bởi những thứ được cất trong "Ngăn Kéo" như vậy.
Này! Có không? Một điều gì đó vẫn chưa làm, một lời gì đó vẫn chưa nói, cho ta cho người, trong những tháng năm tuổi trẻ, bởi suy nghĩ: "sau này mình vẫn còn cơ hội".
Nghe đâu, có kẻ vì câu nói: "sau này mình vẫn còn cơ hội" mà phải hối hận cả đời....


Vô Thường
17.9.2015. Chùa Bé Bé. Phố Hương


P/s: này Người! có đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật...
________________
[1] Vô Thường viết lại từ câu kinh Pháp Cú 135

Thứ Sáu, 11 tháng 9, 2015

Pháp Cú 380

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Hãy tự bảo vệ cuộc đời mình bằng chính tâm từ của mình. 
Hãy thuần hóa tâm mình, hãy thuyết phục tâm mình trở nên mạnh mẽ để làm nơi nương náu. Cố thuần hóa cho bằng được tâm mình như những thương thương khách tìm cách thuần hóa được lũ ngựa mà mang theo trong những chuyến hành xa”.(1) 
Cuộc hành trình dài, người thương khách cần những con ngựa khoẻ đã được thuần hóa để chuyên chở hàng hóa nặng.  
Cuộc đời dài, cần trái tim mạnh mẽ để hóa giải những nặng nề mà cuộc sống chất lên vai mình, bình yên đi về; cần trái tim độ lượng để xoa cho nhau từng vết thương, lại mỉm cười. 
Lũ ngựa khoẻ có thể mua. Nhưng trái tim mạnh mẽ, ta làm sao mua, người làm sao bán? Trái tim độ lượng, người làm sao cho, ta làm sao nhận?
Cuối cùng.
Người bạn tốt nhất của mỗi người là trái tim mạnh mẽ của chính họ, và người bảo vệ ta nhiều nhất là trái tim độ lượng của chính mình. 
Mạnh mẽ, trước mắt sẽ phải đối mặt với nhiều việc, nhưng cuối cùng là đến đích. Độ lượng, trước mắt sẽ thiệt thòi nhiều, nhưng cuối cùng là bình yên.
Chỉ cần cuối cùng viên mãn.


Chùa Bé Bé. Phố Hương.11.9.2015
_____________________________
[1] viết lại từ câu Kinh Pháp Cú 380

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.