Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Chuyện Cửa Thiền

Chuyện Cửa Thiền.
Một ngày nọ, thiền sư Đạo Lâm ra khỏi thành, đi về phía núi Tần Vọng, bắc Tây Hồ, Đạo Lâm chọn một cây tùng to, có chiếc cành nhô ra, đan kín như một mái nhà. Thiền Sư làm cho mình một chỗ ở trên cội tùng già xù xì tháng năm.
Nhìn từ xa, chỗ ở của Đạo Lâm như chiếc tổ chim. 
Nên từ đó, người trong thiên hạ gọi Đạo Lâm là thiền sư Điểu Khòa (鳥窠), nghĩa là thiền sư Tổ Chim.
Vào khoảng năm Trường Khánh thứ 2 (822), thi hào khét tiếng Bạch Cư Dị lúc này là quan Thái Thú Hàng Châu. 
Ngày nọ, Bạch Cư Dị vào núi Tần Vọng tìm thiền sư Đạo Lâm, thấy thiền sư ngồi trong chiếc tổ trên cội tùng già, Bạc Cư Dị ngạc nhiên nói:
“Sao Thiền Sư lại ngồi ở một nơi quá nguy hiểm như vậy?”
Thiền sư Đạo Lâm mỉm cười:
“Tôi thấy chỗ Thái Thú ngồi thường ngày còn nguy hiểm hơn”.
Từ muôn đời nay, chốn quan trường danh lợi, tranh giành, toan tính, lòng người nơi đó nguy hiểm hơn vực sâu. Có kẻ ngày ngày vẫn thường đi về trên mép vực sâu hun hút tối tăm đó.
Chiếc tổ trên cội tùng già trong núi Tần Vọng cheo leo, hiểm nguy đâu có sá gì.
Người cuối tuần an.


Chùa Bé Bé. Xó Núi. 29.9.2018
Om Mani Padme Hum

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Thứ Hai, 24 tháng 9, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 409

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Chiếc đèn dầu, khi còn thêm dầu, còn khơi tim, còn che chắn bảo vệ thì còn cháy sáng.
Con người, khi còn muốn sở hữu, còn muốn giữ lại mãi thứ mình yêu thương thì còn khổ đau”.(1)
Một Ngày Mới, dù có trân trọng thế nào, dù muốn giữ lại đến đâu, thì đến chiều, Ngày Mới đó cũng đã cũ, đã phai mất màu mới, đã gầy bớt đi và nhẹ tênh trên tay của mình. 
Không ai có thể giữ được Ngày Mới không bị cũ, không ai có thể vịn vào thời gian mà níu giữ lại được một ngày.
Thời gian vội vã, nhưng đó không phải là lý do để ta bắt mình phải sống thật vội, rồi làm ra những tháng ngày vô nghĩa.
Không ai có thể giữ lại được ngày hôm nay không mất, nhưng ai cũng có thể cất vào hôm nay một điều gì đó mà ngày mai vẫn còn.
Không ai có thể giữ lại được một điều gì đó không mất, nhưng ai cũng có thể làm điều gì đó để khi thứ đó mất đi nhưng vẫn còn.
Người hiểu ta muốn nói gì đúng không? Khi biết cách giữ lại được một ngày, sẽ biết cách giữ lại được một người, và nhiều nhiều thứ nữa mà mình yêu thương, dù thứ đó sẽ đổi thay và mất đi.
Khi đem tâm sở hữu để giữ những thứ mình yêu thương, không cho chúng đổi thay phai mất đi, cũng giống như vịn vào thời gian để giữ lại một ngày.
Nhất định là không thể.
Nhất định là mệt mỏi.

Chùa Bé Bé. Xó Núi. 24.9.2018
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 若人於苦樂,心不隨彼轉,無怖亦無愛,是為具智者。Dòng thứ 7, 8, khung thứ 3, trang 514, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Thứ Tư, 19 tháng 9, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 408

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Khi không sợ kết quả khổ từ những việc làm bất thiện, thì kẻ đó cứ mặc nhiên tạo ra nhiều tội lỗi. Dù bình yên hay xót xa, ai cũng phải cảm ơn những duyên lành ngày trước để hiện tại vẫn còn được đứng đây mà làm một con người, rất khó có được; sao lại xem thường những nhân duyên lành đó mà đem những việc làm bất thiện phá nát đi”.(1)

Khi làm một việc bất thiện, có bao giờ người nghĩ, ta đang nợ ngày hôm qua của mình một lời xin lỗi, vì vừa phụ bạc những duyên lành ngày trước, vừa quên đi những nỗ lực ngày xưa; và cũng nợ ngày mai của mình một lời xin lỗi như vậy, vì vừa bắt ngày mai của mình phải nhận thêm một nỗi bất an? 
Có không?
Ai cũng có những ngày hôm qua rất nỗ lực để đi qua cho hết một nỗi buồn, hiện tại, khi làm một việc bất thiện là đang bắt mình bước vào một nỗi buồn khác. Ai cũng có những ngày hôm qua rất cố gắng để vun đắp một điều lành, hiện tại, khi làm một việc bất thiện, là đang xóa đi điều lành đó.
Ai cũng có những ngày mai đầy bất trắc, hiện tại, khi làm một việc bất thiện, là chồng vào ngày mai thêm một nỗi buồn.
Thứ mạnh hơn lỗi lầm là tình thương. Vì thương người mà bỏ qua lỗi lầm của người. Vì thương mình mà không để mình phạm thêm lỗi lầm nữa.
Thế giới vô thường mang đến cho người đời nhiều điều sợ hãi, thứ mạnh hơn sợ hãi cũng chính là tình thương.
Người buổi chiều an.

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Xó Núi. 19.9.2018

_____________________________

[1] Nguyên Hán văn: 不怖後苦報,盲然造眾罪,先因不易得,彼何自輕毀? Dòng thứ 16, 17, khung thứ 2, trang 515, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Thứ Năm, 13 tháng 9, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 407

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Có kẻ đứng giữa những chuyện khổ vui, tâm không bị những chuyện đó cuốn đi, không sợ hãi nỗi buồn, không tham đắm niềm vui. Kẻ đó là một người đầy đủ trí tuệ”.(1)

“Không sợ hãi nỗi buồn”, vì thật ra, với kẻ đó, điều đáng sợ hơn nỗi buồn đang chịu nhận ngay hiện tại chính là những ngày lòng còn âm u, để lỡ tay gieo vào cuộc đời những hạt mầm bất thiện, để hôm nay phải nhận lấy nỗi buồn dài. 
Gieo nhân bất thiện và nhận lấy kết quả không vui. Điều nào đáng sợ hơn?
Có kẻ đã thấy lo sợ ngày từ ngày lỡ tay gieo một hạt nhân không lành, gieo vào cuộc đời một ánh mắt dữ, gieo vào lòng người một lời nói ác, gieo vào lòng mình một suy nghĩ âm u. Có kẻ mãi đến khi thọ nhận kết quả không vui mới thấy lo sợ. Hai kiểu người trên, ai cũng một lần lo sợ,  trước sau, nhưng có một kẻ, biết dùng âu lo để kết thúc những nỗi buồn dài.
“Không sợ hãi nỗi buồn”, vì biết nơi nỗi buồn đó bắt đầu.
“Không sợ hãi nỗi buồn”, vì biết cách để nỗi buồn đó kết thúc. 
“Không sợ hãi nỗi buồn, vì biết nỗi buồn đó sẽ qua.

“Không tham đắm vào niềm vui”, vì niềm vui nào cũng sẽ mất, ai tham đắm vào đó nhiều kẻ đó sẽ đau khổ hơn. Những hành phúc đã mất, những niềm vui đã qua luôn là trở lực lớn nhất ngăn cản người đời bình yên. 
“Không tham đắm vào niềm vui”, vì khi tham đắm vào niềm vui hiện tại, cũng như đang nhốt mình vào đó, rồi quên mất, điều quan trọng nhất trong hiện tại là những hạt giống thiện lành cho những ngày mai vui.


Người ngày mới an. 

Vô Thường.

Chùa Bé Bé. Xó Núi. 13.9.2018

Om Mani Padme Hum
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 若人於苦樂,心不隨彼轉,無怖亦無愛,是為具智者。Dòng thứ 7, 8, khung thứ 3, trang 514, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 406

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Đại dương kia có thể khô đi, và những cơn mưa có thể lấp đầy trở lại, nhưng đôi mắt người đời chưa bao giờ biết đủ khi đứng trước những sắc tướng trong chốn nhân gian, khi lòng tham vẫn còn”.(1)

Hóa ra, thứ sâu rộng hơn đại dương ngoài kia lại là đôi mắt của chính mình, khi lòng còn tham.
Ai cũng từng phải động lòng trước một sắc tướng nào đó trong chốn nhân gian. 
Người đã từng. Ta cũng đã từng. 
Ai cũng đã từng bắt đôi chân phải mệt, để đuổi theo; bắt đôi tay phải mỏi, để níu giữ. Mà sắc tướng thì vô thường, đuổi kịp không? Giữ được không?
Lỗi không phải của mắt đã nhìn thấy. Lỗi cũng không phải bởi những sắc tướng vô tình đã hiện hữu nơi đây. Lỗi do lòng chưa yên. 
Có kẻ động lòng trước những hình ảnh của ngày hôm qua. Có kẻ động lòng trước những ảo ảnh của những ngày chưa tới.
Có kẻ động lòng trước hình ảnh một người, rồi buồn. Có kẻ động lòng trước một dáng núi nghìn năm vẽ lên nền trời mỗi sớm, rồi bình thản.
Có kẻ động lòng trước đôi mắt biếc chốn nhân gian, rồi khắc khoải cả đời. Có kẻ động lòng trước đôi mắt thật hiền của Phật, rồi bình yên.
Có người động lòng trước cảnh phù hoa tráng lệ. Có kẻ lại động lòng trước ngôi chùa nhỏ giản dị bình thản nơi cuối thôn. 
Người đời luôn đi về phía làm lòng mình “động”, vẫn có có những lần động lòng để rồi bình yên.


Vô Thường.


Chùa Bé Bé. Xó Núi. 5.9.2018
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 彼海尚有竭,天雨能充滿,眼視諸色相,未曾有厭足。Dòng thứ 2, 3, khung thứ 2, trang 472, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。


P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.