Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

Chuyện Cửa Thiền

Chuyện Cửa Thiền.
Một ngày nọ, thiền sư Đạo Lâm ra khỏi thành, đi về phía núi Tần Vọng, bắc Tây Hồ, Đạo Lâm chọn một cây tùng to, có chiếc cành nhô ra, đan kín như một mái nhà. Thiền Sư làm cho mình một chỗ ở trên cội tùng già xù xì tháng năm.
Nhìn từ xa, chỗ ở của Đạo Lâm như chiếc tổ chim. 
Nên từ đó, người trong thiên hạ gọi Đạo Lâm là thiền sư Điểu Khòa (鳥窠), nghĩa là thiền sư Tổ Chim.
Vào khoảng năm Trường Khánh thứ 2 (822), thi hào khét tiếng Bạch Cư Dị lúc này là quan Thái Thú Hàng Châu. 
Ngày nọ, Bạch Cư Dị vào núi Tần Vọng tìm thiền sư Đạo Lâm, thấy thiền sư ngồi trong chiếc tổ trên cội tùng già, Bạc Cư Dị ngạc nhiên nói:
“Sao Thiền Sư lại ngồi ở một nơi quá nguy hiểm như vậy?”
Thiền sư Đạo Lâm mỉm cười:
“Tôi thấy chỗ Thái Thú ngồi thường ngày còn nguy hiểm hơn”.
Từ muôn đời nay, chốn quan trường danh lợi, tranh giành, toan tính, lòng người nơi đó nguy hiểm hơn vực sâu. Có kẻ ngày ngày vẫn thường đi về trên mép vực sâu hun hút tối tăm đó.
Chiếc tổ trên cội tùng già trong núi Tần Vọng cheo leo, hiểm nguy đâu có sá gì.
Người cuối tuần an.


Chùa Bé Bé. Xó Núi. 29.9.2018
Om Mani Padme Hum

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét