Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Ba, 27 tháng 3, 2018

Tháng 3

1. Tháng 3.
Con suối nhỏ trước chùa đã khô. Lũ cò phải đi kiếm ăn xa. 4 giờ sáng, dậy chuẩn bị chời thời kinh sớm, thấy lũ cò đã đánh thức nhau dậy đi kiếm ăn; mãi đến chiều tối, khi trăng lên, lũ cò mới về lại núi. Lặng lẽ đi về.
Mấy hôm nay, có bé cò loanh quan trong vườn chùa kiếm ăn, không theo đàn đi xa, nhìn kỹ, thấy bé cò bị thương ở chân, bước thấp bước cao. Muốn giúp bé cò một bữa ăn, nhưng không được, cò không biết ăn lúa gạo, cò không biết ăn chay…
Có những chuyện, có những người, biết là thương lắm nhưng vẫn phải dửng dưng.

2. Tháng 3.
Những trái gòn ngoài suối bắt đầu khô, trưa nắng, gió nhiều, từng chùm bông nhỏ bung ra trắng tinh, mang theo một hạt gòn đen bé tí bay đi. Hạt gòn bé tí như hạt tiêu mà can đảm, không muốn loanh quanh bên chân mẹ mà theo gió đi, tìm một nơi xa để nảy mầm, để lớn lên.
Mới biết, thế giới ngoài kia rộng lớn bằng chính lòng can đảm của mình.

3. Tháng 3.
Mùa tu hú kêu, tiếng tu hú nghe thiết tha lắm, buồn xa xăm.
Ngày mới vào chùa, làm chú tiểu, bị người đến chùa dọa, “tu mà không trọn sau này làm chim tu hú, lâu lâu bay về vườn chùa ngẩn ngơ”. Ngày đó tin, nên mỗi khi nghe tiếng tu hú trong vườn chùa là như nghe tiếng vị tu sĩ nào đó trong tiền kiếp tiếc nuối cho một kiếp tu dở dang của mình.
Không biết đúng không, chỉ thấy tiếng tu hú tháng 3 trong vườn chùa nghe buồn lắm.

4. Tháng 3.
 Mùa hoa gạo. Hoa gạo nhỏ như ngón tay bé con, nhưng trái gạo lại to như nắm tay người lớn. Cuối năm, trái gạo khô, đen bóng, nứt ra, lúc này trái gạo có hình trái tim.
Mới biết, có những thứ, phải một lần rạn nứt, mới có hình trái tim.

Người ngủ ngon, mai thức dậy, thấy lòng như lá non.


Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 27.3.2018.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

Tình Thương

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Cuối cùng, không có gì không còn gì quý giá hơn Tình Thương. Tình Thương là căn bản cho tất cả niềm vui bắt đầu. Khi trong lòng không có Tình Thương, ngày mai của người đó, nhất định, chỉ còn nỗi buồn.”(1)
Một sát-na Từ Bi có thể tránh được những biến cố to lớn, một sát-na không Từ Bi có thể phải nhận lấy khổ đau cả đời.
Một lần Từ Bi, là một lần người ta quyết tâm đặt xuống hết hận thù trong lòng, rồi nhẹ nhàng, giải thoát. Một lần không từ bi, là một lần người ta quyết tâm cầm hết hận thù lên, giữ thật chặc, rồi nặng nề, đảo điên, khổ luỵ.
Nhẹ nhàng, giải thoát bắt đầu từ tâm Từ Bi; và bế tắc khổ luỵ nối dài thêm khi tâm Từ Bi không còn. Sự khác biệt duy nhất giữa hạnh phúc và khổ đau chính là tâm Từ Bi.
Chiều về, hôm đó Saigon mưa, mưa ướt mắt ướt tay. Nghe câu hát văng vẳng trong mưa, thấy lòng thật nhẹ:
“còn tình yêu đó lỗi lầm sẽ qua”
Câu hát nhẹ như một câu kinh, và nặng như câu Chân Ngôn Giải Oan Kết mà con người đời viết được cho nhau.
Thứ duy nhất lớn hơn lỗi lầm là tình thương. Một ánh mắt dữ, một lời nói ác… chẳng qua cũng do tình thương không còn.
Khi trong lòng còn tình thương, lỗi lầm của người chỉ là chuyện nhỏ.
Khi trong tâm còn Từ Bi, những tổn thương từ cuộc sống vô thường mang đến cũng chẳng đáng gì. 
Con đường khổ lụy của người đời có muôn ngàn cách để bắt đầu, và cũng có chừng ấy cách để nối dài thêm, nhưng có một cách để kết thúc là tâm Từ Bi. 
Từ Bi để can đảm mà lương thiện. 

Vô Thường
Phan Thiết. 25.3.2018.

_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 慈愍無過上,為樂之根本,若人無是心,後則唯有苦。Dòng 20, 21, khung thứ hai, trang 499, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Thứ Ba, 20 tháng 3, 2018

Chóng Phai

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Có những thú vui, khi chỉ vừa chạm được vào là buồn mãi. Những thú vui đó có được xem là niềm vui không? Nhiều người đời không biết, nên phải nhận lại bao nhiêu khổ đau từ những ngày theo đuổi thú vui chóng phai”.(1)
Chỉ vui trong thoáng chốc rồi buồn mãi thì không khác một nỗi buồn dài. Có những thú vui như một nỗi buồn dài. Có thú vui mong manh như cách cửa, mở ra sau đó những tháng ngày buồn mênh mông. Có thú vui như cơn mưa đầu mùa, chạm vào tháng Tư, gọi những hạt giống cỏ dại gai góc dậy nảy mầm, từ đó xanh kín cả một mùa. Có thú vui như vay như mượn, vay mượn từ chính ngày mai của mình, gom hết mang về để vui trong một giờ, rồi ngày mai chẳng còn gì để vui nữa.
Có lẽ, ai cũng từng cố sức theo đuổi để chạm được những thú vui như vậy; một khi đã chạm vào lửa, dù vô tình hay cố ý, dù biết hay không biết, nhất định sẽ bị bỏng tay.

Hãy để những tổn thương đã qua dạy chúng ta cách dừng lại, để không còn theo đuổi những thú vui như nỗi buồn dài.

Chùa Bé Bé. Xó Núi. 20.3.2018
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 若樂後招苦,彼何名為樂?凡夫不了知,自受其苦報。Dòng 3, 4, khung thứ hai, trang 514, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.




Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2018

Bọt Nước Trôi Sông


Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Cả nhân gian đều vô thường, mong manh như bọt nước trôi sông; có kẻ không biết nên dành cả đời tích góp mang những thứ vô thường về cất giữ, đem niềm vui đem hạnh phúc của mình đặt trên những thứ vô thường mong manh như bọt nước trôi sông”.(1)
Nơi đây, có những cánh đồng cát mênh mông…
Tháng 3, mùa cát bay.
Gió thổi, cát bay, mịt mù như khói như sương. Người vừa ngang qua, hình bóng đã mờ trong gió cát. Những vết thương trên cát, những dấu chân trên cát, sâu đậm đến đâu, chỉ mới quay đi, chỉ mới hôm qua, một chiều cát bay là phai hết.
Ngày xưa, xưa lắm, nơi đây cũng xanh cỏ cây như nơi khác. Một lần thời tiết đổi thay, một lần đất trời vô thường, nhiệt độ nóng dần, mưa ít hơn, cỏ cây không còn, chim thú bỏ đi, đá vỡ thành sỏi, sỏi nát thành cát, cát ngày một nhiều thêm, rồi thành những cánh đồng cát mênh mông. Để tháng 3, gió về, cát bay.
Tháng 3, người về, ngồi nghe gió cát hát câu kinh vô thường. Nhìn nắm cát trong tay, nghe trong từng hạt có tiếng đá xưa trở mình vỡ vụn, thấy trong từng hạt cát chứa cả ba ngàn thế giới mênh mông.
Người đời thật lạ, có kẻ nhảy vào dòng nước dữ, bất chấp, chỉ để vớt lấy những bọt nước trôi sông, mong cất giữ được cả đời; có kẻ lang thang trên cánh đồng cát tháng 3, cố che chắn những dấu chân trên cát, mong đừng phai.
Xây dựng hạnh phúc cả đời mình trên những thứ phù hoa vô thường để mong bền vững.
Đem chiếc thuyền đang trôi buộc vào khúc gỗ đang trôi để mong hết lênh đênh.

Vô Thường
Phan Thiết. 16.3.2018.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 三界㫮無常,譬如水聚沫,愚者依覆護,於無常法中,而心生喜樂。Dòng 21, 22, 23 khung thứ ha, trang 179, bộ kinh mang mã số 0721, 正法念處經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Thứ Năm, 8 tháng 3, 2018

Cố Chấp

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Chỉ khi nào không còn cố chấp vào cả hạnh phúc và khổ đau, khi đó lòng mới hết âu lo…”(1)
Tháng 3, cây gạo ngoài triền suối trút sạch lá để ra hoa, buông hết những chiếc lá mang trên mình đầy vết thương từ những ngày mưa gió đã qua, rồi bình thản mỉm cười, nở hoa. 
Hoa gạo đỏ, nhỏ như đầu ngón tay út của một bé con. Trong sắc gạo đỏ của tháng 3 năm nay, có chiếc lá mang đầy vết thương đã hoai mục từ mùa cũ. 
Những vết thương cũ một lần được tái sinh trong một hình dạng khác, tươi hơn, vui hơn. 
Khi cố chấp vào khổ đau, là chúng ta đang muốn nỗi đau đó là có thật, và chỉ dùng nó để làm ra những bất an trong lòng, mà không dùng nó để làm một hạt nhân cho sự vững chãi sau này. Cố chấp vào nỗi đau, là đang biến tất cả nỗi đau đã qua là có thật.
Khi cố chấp vào niềm vui, là chúng ta đang mong muốn niềm vui đó còn mãi, không được mất, không được phai. Có điều gì sinh mà không diệt? Nên ngay trong lúc cố chấp vào niềm vui là đã gieo vào lòng một hạt nhân nỗi buồn còn-mất cho ngày mai.

Tháng 3, người về, nhìn cây gạo ngoài triền suối gom hết những vết thương ngày cũ của mình làm thành một mùa hoa, nghe nắng gió tháng 3 thuyết câu kinh “bất cấu bất tịnh”, không cố chấp vui buồn, rồi bình thản. 
Đừng để mãi khổ đau trong lòng, đừng cất mãi hạnh phúc đã qua trong tâm. Lòng người đôi khi hẹp lắm, như đôi tay của chính họ, khi cố nắm giữ điều gì, thì không thể cầm nắm thêm được điều gì khác nữa.  


Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 8.3.2018.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 
於苦樂二種,亦不生執著,得離諸怖畏。Dòng 26, 27, khung thứ nhất, trang 504, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.