Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 413

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Như kẻ nông phu cất giữ cẩn thận từng hạt giống. Như khách qua sông tìm cách bảo vệ con thuyền. Như kẻ lữ hành chăm lo cho chú ngựa. Như người bệnh trân trọng từng cây cỏ thuốc. Như kẻ đứng giữa mùa đông gìn giữ ngọn lửa ấm cho mình”.(1)
…kẻ trí gìn giữ tâm từ của mình cũng như vậy.
Với người nông phu, trong hạt giống có vạt mạ non thơm thơm rất hiền, có cánh đồng trĩu hạt, có mùa gặt tất bật tiếng cười, có bữa cơm lúa mới đầu mùa quây quần đầm ấm. Hạt giống mang đến những ngày mai no đủ.
Với người trí, trong tâm từ có những buổi sớm mai bình yên, có nụ cười rất ấm nhìn cuộc đời gió bụi, có đôi chân đủ bình thản đi mãi về phía cuộc đời, có vết thương lành lại, có nỗi buồn phai đi. Tâm từ mang đến những ngày mai bình yên.
Với người khách qua sông, chiếc thuyền là mạng sống, đưa họ vượt qua dòng nước sâu.
Với người trí, tâm từ giúp họ bình yên đi qua hết những nông sâu trong nhân gian; có sóng, có gió, có những bất trắc ẩn sau ánh mắt, lời nói, tiếng cười nơi đường trần gió bụi, nhưng khi còn giữ được tâm từ, kẻ đó vẫn sẽ luôn bình yên.
Với những lữ khách, chú ngựa là người bạn đồng hành tốt, giúp họ không lạc đường.
Với kẻ trí, tâm từ là tri kỷ, cho họ một nơi để tựa vào đi tiếp sau mỗi vết thương chí mạng từ cuộc sống. Chỉ khi nào có tâm từ làm bạn đồng hành, mới có thể đi qua hết những ngày buồn. Chỉ khi nào có tâm từ làm bạn đồng hành, mới có thể bình yên.
Ai cũng từng ngã bệnh bởi gió mưa ngoài kia, bởi giá lạnh của lòng người, và bởi chính sân si hẹp hòi trong lòng mình. Có bao giờ người nghĩ tâm từ là một thuốc hay?
Rồi sẽ có ngày, một người dù hôm qua từng động niệm sân si đến đâu, cũng sẽ tự biết cách gìn giữ tâm từ trong lòng mình, như cách một người đứng giữa mùa đông gìn giữ cẩn thận ngọn lửa ấm.
Người có bao giờ thấy lòng mình lạnh, thấy cuộc đời ngoài kia cũng lạnh, như đang đứng giữa một ngày lạnh nhất của mùa đông?
Tâm từ luôn ấm như ngọn lửa.
Người ngày mới an.


Chùa Bé Bé. Xó Núi. 28.10.2018

_____________________________
[1] Viết lại từ một đoạn kinh, từ dòng 13 đến dòng 13, khung thứ 3, trang 497, bộ kinh mang mã số 0374, 大般涅槃經, tập 12 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 412

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Có một thứ, khi một kẻ vẫn còn giữ được trong lòng, thì những bất an trong nhân gian không vươn vào họ được.
Thứ đó là tâm không hận thù”.(1)
Có kẻ, tẩm độc vào tên, kéo căng dây cung, bắn mũi tên độc vào không trung, khi hết lực, mũi tên độc tự rơi xuống. Mũi tên độc không cắm vào đâu được giữa lòng hư không, và hư không cũng không mang một vết thương nào, dù thứ vừa đi ngang qua đó là một mũi tên chứa chất cực độc. 
Lời nói đầy hận thù, ánh mắt đầy hận thù, cũng như mũi tên độc được bắn ra từ một người chất chứa trong lòng đầy hận thù, mũi tên độc đó không cắm vào đâu được trong lòng một người đã không còn hận thù, nhẹ như hư không, rộng như hư không. 
Mũi tên không cắm vào đâu được, không chạm vào đâu được, nên không để lại bất kỳ một vết thương thương nào; không “xúc” nên không “tác ý”, không “thọ”, và không “tưởng”, không “tư”.
Trong lòng một người không còn hận thù, rộng như hư không, thì lời nói đầy hận thù cũng chỉ là âm thanh vô thường, và ánh mắt đầy hận thù cũng chỉ là sắc tướng vô thường. Như tiếng gió thổi, như đám mây bay.
Không gì an bằng hư không, mọi thứ đi ngang qua đó nhưng không để lại bất kỳ một vết thương nào.


Chùa Bé Bé. Xó Núi. 17.10.2018

_____________________________
[1] Viết lại từ một đoạn kinh trong dòng thứ 25, khung thứ 1, trang 723, bộ kinh mang mã số 784, tập 17 大正藏.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 411

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Niềm vui từ những thứ phù phiếm trong thế gian cuối cùng cũng chỉ nhỏ bé như một ngọt mật ngọt trên đầu mũi dao sắt nhọn, nhiều người đời lại nông nổi như một đứa bé, chỉ vì ngọt mật nhỏ không đáng gì mà phải bị nạn đứt lưỡi vong thân”.(1)
Lưỡi dao sắt nhọn đó là lòng bất thiện của chính mình trong những ngày động niệm đi tìm niềm vui..
Có kẻ để đuổi kịp thứ mình mong muốn mà ra sức đạp lên người khác để đi. 
Có kẻ để chạm được vào thứ mình thích mà xô đẩy người té ngã.
Có kẻ để giữ lại được thứ mình cần mà động niệm sân si.
Có kẻ vì những thứ mình yêu thích mất đi mà nặng lời ác khẩu. 
Lòng bất thiện của chính mình làm ra một lưỡi dao, rồi cũng chính lòng bất thiện mài lưỡi dao đó sắt nhọn, và tâm mong muốn sở hữu đã đem chút hạnh phúc trần gian nhỏ bé giành giật được đặt lên đầu mũi dao. Từ đó, chỉ chờ chính mình, một sát-na động niệm, bất cẩn, vong thân.
Biết bao kẻ đã động niệm, bất cẩn, vong thân.
Lưỡi dao sắt nhọn đó cũng chính là thời gian.
15 năm mải miết đi, một chiều ngồi xuống nghỉ chân, nhìn lại, thứ mà 15 năm trước nghĩ là to lớn lớn, 15 năm sau, hóa ra lại bé nhỏ chưa vừa một bàn chân bình yên, và cũng không ngọt như một giọt mật nhân gian. 15 năm đó, thời gian cứ lặng lẽ cắt vụn nát hết tuổi trẻ của mình. 15 năm nữa, có lẽ cũng chỉ như một chớp mắt thoáng qua.
Chẳng ai có thể thương lượng được với thời gian để mua lại tuổi trẻ. 
Sáng nay, giữa tháng 10, lũ Dã Quỳ trên con dốc nhỏ vào chùa đã nở đóa hoa vàng đầu tiên. Hoa Dã Quỳ, hoa Báo Đông. Đã nghe hơi thở mùa đông trong cơn gió lạnh mơ hồ cuối thu ngoài hiên. 
Khoảng cách giữa con và Người lại thêm một mùa đông.


Chùa Bé Bé. 15.10.2018.
_____________________________
[1] Viết lại từ một đoạn kinh trong dòng thứ 25, khung thứ 1, trang 723, bộ kinh mang mã số 784, tập 17 大正藏.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Thứ Năm, 4 tháng 10, 2018

Lời Kinh Trong Lòng Bàn Tay 410

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Từ muôn đời nay nhân gian luôn mênh mông như biển rộng…
Tâm niệm sân si trong lòng sẽ làm ra quanh mình những đợt sóng dữ. Tâm niệm từ bi sẽ làm ra cho mình một  con thuyền.
 Người nhân từ nương vào chiếc thuyền từ bi của chính mình mà bình yên đi qua cuộc đời như biển rộng”.(1)

Một nụ cười từ bi thật hiền đủ sức thay đổi cả thế giới. 
Người tin không? 
Thật ra, nụ cười hiền chưa bao giờ đủ sức thay đổi thế giới ngoài kia, nhưng nó hoàn toàn có thể thay đổi cả thế giới trong mắt của mình.
Vì, khi trong mắt có niềm vui, sẽ thấy cuộc đời rất hiền. Khi trong đôi tai có sự lắng nghe, sẽ nghe thấy cuộc đời rất tĩnh lặng. Khi trong lòng có tình người, thấy cuộc đời rất ấm. Khi trong tâm có Phật, thấy cuộc đời rất từ bi.
Cũng cuộc đời mênh mông đó…
Cũng những năm tháng chóng phai đó…
Với một kẻ có trong lòng tâm từ bi sẽ tạo ra được cho mình những ngày bình yên rất đẹp.  
Nếu có điều gì còn đẹp hơn những ngày bình yên đó, nhất định chỉ có thể là ánh mắt thật ấm, là nụ cười thật hiền, của người đã cùng với họ làm ra những ngày bình yên đó.
  

Chùa Bé Bé. Xó Núi. 4.10.2018

_____________________________

[1] Nguyên Hán văn: 三有如巨海,三毒如駛流,悲心為舡筏,仁者所乘蹈。 Dòng 28, 29, khung thứ nhất, trang 499, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。
P/s: Tặng Người!