Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Tư, 14 tháng 6, 2017

Đại Dương Trong Vỏ Ốc

Với những đứa bé sinh ra trong ngôi làng duyên hải như Vô Thường đều biết nhặt những chiếc vỏ ốc trên bãi biển, áp vào tai để nghe tiếng đại dương.
Trong chiếc vỏ ốc bé tí, có tiếng sóng biển, có tiếng gió thổi qua rặng phi lao, có tiếng bước chân thủy triều lao xao trên cát, có tiếng chim biển văng vẳng mơ hồ.
Người ta nói, do cấu tạo của vỏ ốc, khi gió thổi qua, hiện tượng cộng âm tạo những âm thanh như là sóng biển, như tiếng gió ngang qua rặng phi lao.
Những đứa bé lớn lên trong ngôi làng ven biển ngày xưa chắc chắn sẽ lắc đầu chẳng tin, chúng được nghe người lớn kể lại không giống như vậy, và từ bé chúng cũng đã tin như vậy.

[Ngày xưa.
Những chú ốc biển chẳng giống bây giờ, chỉ vì rất thương biển nên chúng đã tìm cách làm lại chiếc vỏ của mình, sắp xếp lại ngôi nhà của chúng. Từ ngày ấy, trong lòng vỏ ốc chứa được cả đại dương. Từ ngày đó, dù đã chết, trong lòng chiếc vỏ ốc vẫn còn văng vẳng tiếng đại dương.] 

Người nói: "không phải thứ gì mình muốn giữ lại cuộc sống sẽ mỉm cười, đồng ý không cuốn đi".
Ta cũng đã từng nheo mắt cười: "mình sẽ giữ thứ này lại, giữ người kia lại"., nhưng rồi phải lặng nhìn cuộc sống cuốn họ đi.
Nhưng ta vẫn muốn kể người nghe câu chuyện những chú ốc bé tí đã tìm cách giữ lại đại dương trong lòng mình, câu chuyện mà những đứa bé trong ngôi làng duyên hải ngày xưa đã nghe qua một lần rồi tin, và những người lớn ngày xưa ở đó, đã kể câu chuyện này, cũng tin, mặc dù đã từng phải chứng kiến bao nhiêu phụ bạc, từng phải nhìn thấy biết bao người bỏ nhau mà đi.
Nghĩa là, nếu biết cách, sẽ giữ lại được.


Vô Thường
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 14.6.2017.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét