Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Hai, 1 tháng 5, 2017

Biển Tâm

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Này Rahula! Nếu có một người quyết tâm nếm qua hết tất cả nước trong các sông ngòi, người đó có thể làm được không?”
“Dạ! người đó nhất định không thể làm được, vì thế giới này rất rộng lớn, trong đó có biết bao nhiêu sông ngòi, kẻ đó làm sao có thể đi qua hết.”
“Rahula! Con nghĩ thế nào, nếu người đó nói xong rồi đi về phía biển. Tất cả sông ngòi đều đổ về biển, trong một vốc nước biển cũng đã có đủ nước của tất cả sông ngòi”.(1)
Thế giới rộng lớn. Cuộc đời mênh mông. Lòng người vô tận.
Trong đó biết bao âu lo, biết bao nỗi buồn, bởi lòng người hẹp hòi, bởi thời gian đổi thay. Âu lo nối dài âu lo, nỗi buồn chồng lên nỗi buồn, rồi nặng nề bế tắc, cả đời không đi hết. 
Có thể cả đời không đi hết, có thể cả đời thu xếp chưa xong. Nhưng chỉ với một lần tĩnh lặng mọi thứ trở nên nhẹ nhàng.
Một lần tĩnh lặng. Một lần đặt xuống. Một lần buông xả. Một lần quay đầu. Lại có thể đến được nơi cả đời bôn ba chẳng tới.
Trong một vốc nước biển, có đủ nước của tất cả sông ngòi. Trong trái tim tĩnh lặng, có đủ mọi thứ cần thiết để bình yên. 


Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 1.5.2017.
_____________________________
[1] Một đoạn trong bộ kinh mang mã số 0125, 增壹阿含經, tập 2 大正新脩大藏經

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét