Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

Pháp Cú 120

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Chọn điều thiện lành để sống bao giờ cũng là một sự chọn lựa khó khăn. Khi sự lựa chọn đó chưa mang lại kết quả, nhiều người nghĩ là khổ, là thiệt thòi, là chọn lựa sai.  Mãi khi lựa chọn đó mang lại kết quả, họ mới biết đó là lựa chọn cho hạnh phúc bền vững”.(1)
Có lẽ, ai cũng từng chờ đợi không nổi mà bỏ cuộc. Mỏi mòn. Quay đi.
Chờ nụ cười thật hiền của mình chạm đến được lòng người, chờ sự chân thành khỏa lấp được những toan tính trong lòng của ai đó, chờ từng bước chân nối nhau để đi hết con đường dài. Chờ người trở về. Chờ người đổi thay. Chờ ngày viên mãn.
Thứ bền vững là thứ chạm đến được lòng người. Điều còn ở lại là điều lấp đầy được lòng người. Hạnh phúc thực sự là hạnh phúc không làm tổn thương đến niềm vui trong lòng người khác. Mà lòng người lại quá sâu rộng và luôn là thứ dễ bị tổn thương nhất.
Khi bỏ cuộc, trách lòng người quá sâu rộng hay trách mình chỉ có được chút tình không đủ để lấp đầy?
Khi quay đi, trách lòng người dễ bị tổn thương hay trách mình chưa đủ từ tâm nên còn làm người tổn thương?


Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 27.5.2017.
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 120

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét