Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 1 tháng 4, 2017

Tháng 3

Tháng 3, con suối nhỏ trước nhà bắt đầu cạn, để nắng tháng 4 hong khô lòng mình. Những ngày cuối tháng 3, con suối chỉ còn lại vài vũng nước nhỏ. Những bé cá bé tép khắp nơi gom về đó, chen chúc nhau trong vũng nước ngày càng vơi bớt đi. 
Nước mỗi ngày một cạn, lũ cò trắng kéo nhau về ngày một nhiều, vây quanh vũng nước, bắt cá bắt tép.
Con suối nhỏ bình yên vẫn chứa trong lòng nó đầy khắc nghiệt. Như cuộc đời.
Vô Thường tranh với lũ cò, bắt cá bắt tép, mang về thả vào chiếc hồ nhỏ dưới hiên nhà, cho chúng nghe kinh.
“Ngày hôm nay đã qua, kiếp sống đã vơi bớt một ngày, như lũ cá trong ao nước cạn mùa nắng khô; hãy cố sống trọn vẹn từng ngày, đừng phung phí”.
Đây là một bài kệ, ngày mới vào chùa làm Chú Tiểu, chiều nào cũng đọc. Nhưng đến mãi sau này mới thực sự cảm nhận được “ao nước” của mình sau mỗi ngày vơi đi một ít, cạn thêm, để khô.
Tháng 3, ươm vài hạt Sen Trắng, trồng vào chiếc hồ nhỏ dưới hiên.
Tháng 4, ngồi dưới hiên, học cách những mầm sen nhỏ lớn lên giữa cuộc đời trong đục. 
Lắng nghe câu kinh ta tự đọc cho mình.


Chùa Bé Bé. Phan Thiết.1.4.2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét