Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Hai, 30 tháng 1, 2017

Nhẹ

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Nơi cuối thôn, có một vực sâu rất sâu, mùa mưa về, đầy nước. Có người trong thôn mang theo lọ gốm to chứa đầy dầu đến bờ vực, ném xuống, lọ gốm vỡ, từng mảnh gốm chìm xuống tận đáy vực, nhưng dầu bên trong sẽ len lỏi nổi lên trên mặt nước”.(1)
Thân người như lọ gốm, cố sơn phết sặc sỡ đến đâu, cố nâng niu bảo vệ kỹ lưỡng thế nào, đến một ngày cũng rơi xuống vực sâu sinh tử, vỡ nát, một lớp rong rêu tháng năm, một lớp thời gian lạnh như nước, một lớp bụi mờ, phủ kín cả kiếp người dung dị.
Thứ chứa bên trong lọ gốm là những gì người ta đã sống, cả một đời gom góp cất vào lòng, ánh mắt, nụ cười, lời nói, toan tính.
Cuối cùng.
Chỉ những gì nhẹ hơn trần tục mới không bị thời gian xóa đi, chỉ những gì nhẹ hơn nước mới nổi được trên mặt nước, chỉ những gì thật nhẹ mới không bị trầm luân.

Chùa Bé Bé.Phan Thiết.30.1.2017.
_____________________________
[1] Viết lại từ một đoạn kinh, từ dòng 23 khung thứ 2, trang 440 đến dòng thứ 1 khung thứ 3, trang 440, bộ kinh mang mã số 26, 中阿含經, tập 1 大正新脩大藏經.
P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét