Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Tư, 11 tháng 1, 2017

Mặn

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Đem nắm muối bỏ vào cốc nước nhỏ, cốc nước mặn chát không uống được. Cũng đem nắm muối như vậy bỏ vào dòng sông Hằng, nước sông vẫn có thể uống được, không đổi thay”.(1)
Cốc nhỏ, lòng hẹp, nước ít; một nắm muối cũng đã quá nhiều, đủ làm chút nước trong cốc mặn chát tê cứng lưỡi, không còn uống được nữa, một nắm muối nhỏ cũng đã đủ làm nước trong lòng cốc thay đổi, khác xưa.
Sông Hằng dài, lòng sông rộng, nước sông sâu, một nắm muối thật to cũng chỉ là nắm muối bỏ sông, nước sông Hằng vẫn bình thản, không đổi thay như chưa từng có gì.
Có những người luôn bình thản như chưa từng có gì dù cuộc sống ném vào đời họ bao nhiêu đắng cay, lòng rộng tâm sâu, đủ sâu sắc, đủ can đảm, đủ bao dung để làm nhạt đi những đắng cay từ cuộc đời, rồi bình thản.
Có những người chỉ một lần nhận lấy đắng cay lòng đã đắng cay không bao giờ còn bình thản được nữa. 
Có người lòng hẹp như chiếc cốc. Có người lòng rộng như sông sâu. Và cuộc đời không ngừng ném vào đó từng nắm muối mặn. Cuộc đời xưa nay vẫn vậy, nên nó có mặn chát hay không là phụ thuộc vào sự rộng hẹp trong lòng mỗi người.
Vậy thôi.


Chùa Bé Bé.Phan Thiết.11.1.2017.
_____________________________
[1] Viết lại từ một đoạn kinh, từ dòng 22 khung thứ 1, trang 433 đến dòng thứ 7 khung thứ 2, trang 433, bộ kinh mang mã số 26, 中阿含經, tập 1 大正新脩大藏經.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét