Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

Lũ Đêm

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Cơn lũ đêm từ thượng nguồn bất ngờ tràn về cuốn phăng đi cả ngôi làng còn say ngủ.
Tử thần đi qua cuộc đời này cũng bất ngờ như cơn lũ đêm, cuốn phăng đi kẻ còn say mê trong những thứ phù phiếm chưa từng tỉnh thức để biết nguy hiểm đang ở rất gần".(1)
Lũ đêm tràn qua, bất ngờ, không một ai trở tay kịp. Cuốn phăng hết nhà cửa và những thứ người ta ra sức tích góp được ra biển.
Người trở về sau lũ, trắng tay, đâu còn gì, chỉ còn nền nhà tan hoang. Người trở về sau những bão giông của cuộc đời cũng đâu còn gì, chỉ còn một mảnh đất tâm.
Nền nhà là đất. Tâm người là đất. "Tâm như địa”. Thứ còn ở lại với mỗi người sau những bão giông.
Có kẻ rất nhiều vật chất nhưng khi đối mặt với bão giông lại thấy mình nghèo đến tội, không có chút bình yên để dùng qua những ngày giông bão.
Người trở về sau lũ, kẻ đã đối diện với những được mất trong cuộc đời, kẻ đã biết được thứ gì sẽ mất đi, thứ gì sẽ còn lại sau bão giông, lẽ nào lại dựng lên trên mảnh đất tâm  của mình một ngôi nhà như ngày xưa, ra sức tích góp những thứ phù phiếm như ngày xưa. Để chờ lũ đêm tràn về???


TT. Phố Hương.23.1.2016
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 287.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét