Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

Nước Dữ

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Biết bao nhiêu người trong thế gian, lao vào phù hoa rồi đọa lạc. Như người lao mình vào dòng nước dữ rồi chết chìm, không trở về nữa. Có những thú vui như dòng nước dữ”.(1)
Thực ra, người ta không phải chết do bị rơi xuống nước, mà chết do không đủ sức để ngoi lên. 
Dòng nước sâu làm người chết đuối, nhưng cũng chính nơi đó dạy người ta cách biết bơi.
Có lẽ, ai cũng từng đi lạc trong thế giới phù hoa, nhưng cũng có người, nhờ đó mà học được cách dừng lại và quay trở về. Thế giới phù hoa dễ làm người ta đánh mất mình, nhưng cũng chính nơi đó dạy người ta cách để không đánh mất mình nữa.
Phiền não ở đó, Bồ-đề cũng ở đó. Chỉ cách nhau bởi một lần bình thản mỉm cười.
Sự bình thản của một kẻ đã đi qua cả đời phong sương luôn vững chãi như núi, không biến cố gì trong cuộc đời này có thể cướp đi được nữa.   
Cuộc sống luôn đền lại cho con người điều gì đó sau khi làm họ tổn thương. Luôn có một bài học lớn sau mỗi lần trái tim tan vỡ.
Có những thú vui như dòng nước dữ, cuốn người ta đi, có mấy ai học được cách quay về? 

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 19.12.2017.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 無量諸眾生,著欲而墮落,如逝水無迴,彼樂亦無異。Dòng 15, 16, khung thứ nhất, trang 474, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét