Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Tư, 23 tháng 8, 2017

Mưa

Nơi đây chiều nay mưa.
Trời sụt sùi vì một cơn bão xa.
Ngày còn bé, rất sợ những ngày mưa thế này. Mưa che mờ đỉnh núi. Mưa che khuất xóm làng. Mưa xóa hết mọi thứ chung quanh. Thế giới chung quanh bỗng chốc thu nhỏ lại nằm gọn dưới một mái nhà. Nhỏ bé. Âm u. Cô độc.
Chiều nay mưa, lại thấy lòng bình thản.
Khép cánh cửa. Đốt một thỏi trầm. Đọc một quyển kinh.
Ngoài hiên mưa. 
Chiếc lá sen mỗi khi hứng đầy nước lại nghiêng xuống đổ đi, rồi bình thản đứng lên.
Con người, cũng do cố chấp mà nặng nề, do vội vã nên đánh rơi mất bình yên, do không kiên trì mà chữ “Duyên” nhiều lần không trọn.
Đỉnh núi phía xa cuộn mình trong mây.
Lạnh. 


Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 23.8.2017.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét