Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Vội

Mùa Xuân. Gom hết nhiệt huyết trong lòng, xé thân ra để nảy những chiếc mầm. Đau, nhưng đáng để mà đau.
Mùa hạ. Trở mình vươn vai lớn, vươn lên trời cao, cố sống cho thật xanh, sống cho hết mình.
Mùa thu. Không vội vã nữa, tĩnh tâm nhìn lại mình, nhìn cuộc sống, muốn tạ ơn  cuộc đời mà nhuộm đỏ lòng mình, chấp nhận từ bỏ màu xanh. Rồi trút lá. Rồi thả tay buông bỏ những ngày tháng cũ, cho nhẹ lòng để đi qua hết mùa đông dài một mình.
Mùa đông. Có những cuộc hành trình chỉ có thể đi một mình, không thể mang theo gì được, kể cả những chiếc lá đã phải xé thân mà có.
Đã cuối thu rồi, Người đừng vội vã nữa, đừng tất bật nữa.
Được không?


Chùa Bé Bé. Phố Hương.27.10.2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét