Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014

SỬA LẠI CÁNH BUỒM, BUỘC LẠI SỢI DÂY...

















SỬA LẠI CÁNH BUỒM, BUỘC LẠI SỢI DÂY..



Vô Thường sinh ra trong một ngôi làng duyên hải miền Trung... Phần nhiều người dân trong làng làm nghề biển. Nhà Vô Thường không theo nghề biển, vì Bố không muốn sát sinh...

Vô Thường vẫn còn nhớ, ngày ấy, những chiếc thuyền trong làng đều là thuyền buồm... lũ nhóc Vô Thường chiều chiều lại rủ nhau lên đồi cát sau làng đón thuyền về. Chúng tớ có thể nhận ra từng chiếc thuyền từ rất xa qua màu cánh buồm… buồm màu đỏ là thuyền của nhà này, buồm ca-ro là thuyền của nhà kia…

Ngôi làng nhỏ chiều chiều lại lao xao…

Tớ muốn kể cho mọi người nghe một câu chuyện khác…

…rằng những cơn gió biển chẳng bao giờ thổi mãi một chiều; chúng đổi thay liên tục. Và rằng, những người con của biển chẳng bao giờ mất thời gian ngồi than trách gió đổi chiều…

Những người con của biển, đưa tay ra, để nghe hướng gió, rồi sửa lại cánh buồm, buộc lại sợi dây, để cánh buồm có thể hứng được nhiều gió nhất từ cơn-gió-đã-đổi-chiều… và lên đường…

Suốt bao năm, gió đổi chiều từng mùa, từng ngày… những chiếc thuyền buồm vẫn đi-về trên một lộ trình đã định…

Cuộc sống luôn đầy những cơn gió chướng…
đổi chiều liên tục
khó lường…
và chưa bao giờ ngừng thổi..

chẳng có người con của Biển nào lại than trách gió biển đổi chiều cả…
những người con của biển sẽ đưa ta ra, nghe hướng gió rồi sửa lại cánh buồm, buộc lại sợi dây
...và lên đường…



/cười/
VÔ THƯỜNG
Sài Gòn.30.6.2014
[...Om Mani Padme Hum...]

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét