Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

AI CŨNG CÓ GIA ĐÌNH

Năm được mười hai tuổi, mình bắt đầu ăn chay trường. Mọi chuyện bắt từ câu chuyện mẹ kể:

***
Ngày xửa, ngày xưa…
Có người tiều phu hiền lắm. Ngày nọ ông nhặt được vien ngọc rắn. Viên ngọc giúp ông nghe được tiếng nói tất cả loài vật. Ông có người bạn thân, hồi nhỏ sống cùng làng, vì khó khăn phải tha phương cầu thực. Ông muốn cho người bạn biết bí mật này.
Bao năm không ngặp, cuộc sống của người bạn vẫn còn khó khăn. Người bạn muốn có bữa cơm tươm tất đãi ông. Ông bàn với vợ:
- Nhà mình chẳng có gì, thôi ngày mai làm con gà mẹ đãi khách.
Đêm đó hai người trò chuyện đến thật khuya mới chịu đi ngủ. Lạ chỗ, người tiều phu trằn trọc suốt đêm. Có tiếng thì thầm ngoài hiên. Ông lắng tai nghe, thì ra tiếng lũ gà. Giọng gà mẹ thật chậm thật buồn:
- Ngày mai ông bà chủ phải giết mẹ lấy thịt đãi khách. Không còn mẹ nữa các con phải sống hòa thuận với nhau.
Lũ gà con líp chíp vâng lời. Gà mẹ nói với đứa con lớn:
- Con giữ em cẩn thận, không để mấy đứa hàng xóm ăn hiếp em. Hôm qua, mẹ thấy diều hâu về đứng trên bụi tre cuối làng. Con nhớ thường xuyên nhìn ra phía đó. Con còn thấp, phải leo lên đống đất mới thấy. Nếu có diều hâu, phải mau dẫn em trốn vào hốc cây. Em còn nhỏ, không được dẫn em đi kiếm ăn ra khỏi vườn nhà.
Người tiều phu nghe tất cả, ông không sao ngủ được. Ngoài hiên, mẹ con lũ gà cũng không ngủ.

***
Nghe đến đây, hai chị em mình khóc thật nhiều. Mẹ cũng khóc. Từ hôm đó, hai chị em không sao ăn thịt được nữa. Tàn nhẫn quá. Hai chị em ăn chay với ba. Mẹ cũng tham gia. Cả nhà cùng ăn chay. (Sau này mình mới biết, mẹ muốn ăn chay từ lâu lắm rồi, nhưng thương hai chị em mình còn nhỏ, nên mới chịu trận đến tận lúc đó).
Ba mẹ dẫn hai chị em mình lên bàn thờ Phật, đốt cho moi đứa một nén hương:
- Hai chị em thắp hương cho Phật, rồi nói cho Phật biết tại sao lại ăn chay.
Chị nói gì đó nhiều lắm! Mình chỉ nói được mấy câu:
- Con không ăn thịt gà, thịt vịt… nữa vì tụi nó cũng có gia đình.

Ba cười, mẹ cười. Ngước lên, mình thấy Phật cũng cười.

Chùa Bé Bé. Thủ Thiêm.28.10.2009


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét