Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017

Hư Ảo

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Khi còn đắm mình vào những điều phù hoa, kẻ đó còn bị lòng tham của chính mình sai xử. Những mong muốn hư ảo chồng chất mỗi ngày một nhiều thêm, đâu hay, thời gian phía trước để sống không còn nhiều nữa”.(1)
Vô Thường sinh ra trong một ngôi làng duyên hải, tuổi thơ ở đó, dọc bờ biển dài, làng ngày xưa chỉ là những ngôi nhà lá nhỏ thấp lè tè, để tránh gió thốc vào mùa biển động, dọc bờ biển, những chiếc thuyền nhỏ, ngày ngày giương buồm hứng gió đi về. 
Ở đó có mùa cát bay, mịt mù như khói như sương.
Bờ biển là sân chơi cho lũ trẻ. Chiều mát, lũ trẻ kéo nhau ra bờ biển, gom cát làm nhà, chờ thuyền về. Chúng gom cát làm nên những thứ thường thấy chung quanh mình, làm ngôi nhà, rồi làm hàng rào bao quanh nhà chắn gió biển, làm giếng nước, con thuyền…
Những đứa được theo Bố Mẹ đi phố về, chúng biết làm những kiểu nhà ở phố, thay những chiếc thuyền buồm thành xe cộ, thêm con đường, hàng cây, góc phố. Tất cả đều bằng cát.
Nếu đêm hôm đó sóng biển không tràn vào xóa hết, thì hôm sau, khi mặt trời lên, cát khô, những nhà cửa tàu thuyền cũng sẽ vỡ vụn. 
Tất cả lại trở thành cát biển. Không còn nhà cửa, không còn tàu xe, không còn cả những dấu chân của lũ trẻ tất bật hôm qua.
Lớn lên, tụi nhóc ngày xưa phần nhiều bỏ làng đi, đi khắp nơi, không còn gom cát biển làm nhà nữa, nhưng thói quen gom góp những điều hư ảo làm nên “cái tôi” và những thứ “của tôi” ngày xưa vẫn chưa bỏ được. Để dù lớn thế nài, dù đi đâu, cũng như đứa bé ngày xưa gom cát làm nhà.
Người nói với tôi cả đời toàn nỗi buồn, chẳng có hạnh phúc. Tôi tin người đã phải rất buồn, nhưng không tin người chưa từng gặp hạnh phúc. Ai cũng từng gặp hạnh phúc, nhưng có người do quá vội vã đuổi theo những điều phù hoa hư ảo mà không dừng lại được với hạnh phúc của mình. Thành mất đi.
Những ngày cuối năm, gió Bấc mạnh, dọc bờ biển, những bông cỏ Lông Chông chín, rụng, bung tròn như quả bóng chạy theo gió, rồi không quay về được nữa. 


Vô Thường
Phan Thiết. 18.11.2017.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 若人著欲樂,則為貪所使,展轉多希求,不知死將至。Dòng 22, 23, khung thứ ba, trang 466, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét