Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Năm, 9 tháng 11, 2017

Giật Mình

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Có kẻ, từ một lần mất đi điều yêu quý nhất, mà giật mình nhận ra cuộc sống vốn mong manh. Vì nhận ra được điều đó, kẻ ấy chỉ còn muốn sống thật lành”.(1)
Thấy chiếc bọt trôi sông đẹp, nghĩ chiếc bọt trôi sông bền, nên mới có kẻ nhảy vào dòng nước dữ, giành lấy, vớt lên. 
Nghĩ những danh lợi phù hoa sẽ còn mãi, nên mới có kẻ bất chấp, giành giật, rồi tạo ra cho mình bao nhiêu nghiệp chướng, làm biết bao nhiêu người tổn thương.
Khi thấy vô thường là mất mát, vô thường sẽ mang đến nỗi đau. Khi đau buồn chúng ta thường quay nhìn lại những bình yên đã qua, tìm chỗ để trốn tránh hiện tại. 
Khi thấy vô thường là đổ vỡ, vô thường sẽ mang đến hoang mang. Khi hoang mang chúng ta thường dáo dác nhìn chung quanh, tìm nơi nương tựa cho mình, khỏi hiện tại bất an.
Khi thấy vô thường là một phần cuộc sống, chúng ta sẽ tự tin đối diện với hiện tại, dù hiện tại ấ khắc nghiệt thế nào.  Không trốn tránh. Không hoang mang.
Cuộc sống ấy mà, lặng lẽ đi qua rất nhanh, trong khi chúng ta vẫn còn đang loay hoay với nỗi buồn của mình.

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 9.11.2017.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 由著樂退失,即知世無常,若覺悟彼因,心當造諸善。 Dòng 22, 23, khung thứ nhất, trang 462, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét