Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Ba, 3 tháng 10, 2017

Năm Tháng Gió Qua

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Cơn gió ngang qua, khi chạm vào vách núi, còn quay trở lại. 
Năm tháng ngang qua đời người, không bao giờ trở lại, sao còn cố chấp vào những chuyện đã qua mà làm khổ ngày mai của mình?”.(1)
Có thể hôm nay đang rất buồn. Có thể ngày mai sẽ còn đó những âu lo. Có thể hôm qua đã rất vui, nhưng không ai có thể quay trở về hôm qua để trốn tránh nỗi buồn hôm nay, để né tránh âu lo ngày mai.
Để những phiền muộn lại, đặt những âu lo xuống, để đi tiếp, không phải là chuyện dễ. Quên đi những bình yên đã mất, quên đi những niềm vui đã qua, để đi tiếp, lại là chuyện khó hơn.
“Tấn nhất bộ, xả nhất bộ”. Muốn bước được về phía trước một bước, nhất định, phải bỏ lại phía sau một bước chân. Nghĩ mãi về những chuyện đã làm, nói mãi về những điều đã qua, dù tốt hay xấu, cũng là đang để hôm qua nhốt lấy mình. Không bỏ nổi một bước chân. Ai cũng phải bước đi, dù bước ngắn hay dài.
Luôn rất khó khi quyết định từ bỏ một điều gì đó, nhưng đôi khi, đó lại là việc làm tốt nhất mà chúng ta có thể làm được cho mình.

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 3.10.2017.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 風勢有迴轉,禽去亦可還,眾生命若終,空愛不復得。Dòng 27, 28, khung thứ 2, trang 466, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét