Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2015

Nhà Dột

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Một ngôi nhà lợp không kín, che chắn không cẩn thận sẽ bị mưa gió len vào.
Cũng như vậy, khi không che chắn bảo vệ kỹ lưỡng tâm mình, để những nông nổi trong lòng trỗi dậy, để những phù phiếm bên ngoài len vào, cả đời luôn phải bất an”.(1)
Một ngôi nhà không được che lợp kỹ, sẽ ướt trong những ngày mưa, sẽ lạnh trong những ngày trở gió, sẽ phải thấp thỏm không yên khi nghe tin bão về. Ngôi nhà không che lợp cẩn thận, dù rất bé nhỏ, cũng luôn chất chứa trong đó rất nhiều âu lo. 
Tâm khi không được che chắn cẩn thận, để những điều phù phiếm tầm thường len, tâm bị khuấy đục. Tâm bị khuấy đục, nhìn về đâu cũng thấy cuộc đời không trong, rồi bất an.
Vật chất, danh vọng.không biết cách giữ cũng chỉ một thoáng là mất, mang đến những niềm vui mong manh như khói sương nhưng có thể để lại bất an dai dẳng cả đời người.
Có những thứ trông to lớn lắm, mất nhiều thời gian công sức mới gom góp được, nhưng hóa ra lại mong manh và nhẹ hơn rơm rạ khô, cháy vèo là hết, không đủ thắp sáng một ngày tối tăm cũng chẳng đủ để sưởi ấm lòng người.
Tâm mỗi người là ngôi nhà cho chính họ, không che chắn cẩn thận gió mưa sẽ len vào.
Công việc đó mỗi người phải tự làm, không ai có thể làm giúp mình được..


Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 16.12.2015.
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú (?)

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét