Em hỏi, thứ gì khó giữ lại nhất? Tôi nói, lòng người.
Em hỏi, thứ gì dễ giữ lại nhất? Tôi nói, cũng là lòng người.
Có đi đến đâu, khi đưa tay ra, tôi luôn chạm được ai đó, những con người suốt bao năm vẫn ở ngay bên cạnh mình. Những người bao năm vẫn vậy.
Nhưng có ngày, tôi thấy mình như người đang đuổi theo dòng sông, đuổi mãi, chạy mãi, đến tận cửa biển, rồi bất lực ngồi nhìn nước trôi qua tay, đổ hết ra biển.
Lòng người vẫn luôn là thứ dễ đánh mất nhất.
Vô Thường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét