Sài Gòn đã giao mùa. Chính xác là từ ngày hôm qua.
Sáng qua, mới thức dậy, nghe có thứ gì rất lạ len vào phòng, ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ một hồi mới nhớ ra đấy là hơi thở của nắng. Nắng đã về rất gần.
Hôm qua, màu của nắng khác hơn những ngày trước. Màu vàng nhạt như màu nắng những ngày gần tết.
Hôm nay có mưa, nhưng ngay trong cơn mưa, cũng có màu và hơi thở của nắng.
Mưa hôm nay không còn là mưa, nhưng nắng hôm nay cũng chưa phải là nắng.
Mưa như một người chuẩn bị đi xa, bỏ quên gì đấy, chạy ù về, mở cửa, nhìn dáo dác rồi lại khóa cửa chảy ù đi. Rất nhanh.
Hôm nay, mưa quên thứ gì? Mưa quên chưa đưa cho nắng một món quà.
Quà của mưa. Đúng rồi, quà của mưa muốn gởi lại cho nắng. Nắng vẫn chưa về. Mưa cất món quà trong những tán cây, nắng còn một mùa thật dài phía trước để tìm.
Sài Gòn giao mùa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét