Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Sáu, 4 tháng 5, 2018

Loài Bướm Đêm

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Kẻ nông nổi theo duổi những thứ phù hoa cũng giống như loài bướm đêm bị cuốn hút bởi ánh sáng rực rỡ ngọn đèn dầu, lao vào đó, không chút e ngại, đâu biết đang lao mình vào lửa, đâu biết nơi rực rỡ đó, cuối cùng, chẳng có gì vui”.(1)
Phía sau những phù hoa đó có nhiều vui không? Phía sau những rực rỡ đó có bình yên không? Có lẽ luôn là câu hỏi khó đối với những ai đang đi qua cuộc đời này, những người đang đi tìm niềm vui, đi tìm bình yên, đi tìm ý nghĩa cuộc sống. 
Khi đã quên hết những vực sâu đã xảy chân rơi vào từ tiền kiếp, khi đã quên hết những vui buồn từ tiền thân, thì trong kiếp sống hiện tại, ai cũng như lần đầu tiên đi qua nơi đó, như đang dò chân bước qua dòng nước lạ. Trở lại một nơi đã không còn nhớ gì nữa, và đứng trước một nơi xa lạ, cũng như nhau thôi. 
Không ai dò độ nông sâu của dòng nước lạ bằng cả hai chân. Nhưng có kẻ luôn dò cuộc đời nông sâu bằng cả hai chân của mình, và dò lòng người nông sâu bằng cả trái tim. Rồi chông chênh, như người mất trắng.
Nếu sớm biết phía sau những rực rỡ kia là lửa, lũ bướm đêm đã không háo hức lao vào. Nếu sớm biết phía sau phù hoa là bất an… 
Tôi luôn thích nhìn những người từ thế giới phù hoa quay về ngồi dưới hiên chùa, nghe một thời kinh, họ trở về từ nơi đó, nơi đó sẽ không còn cơ hội cuốn họ đi thêm một lần nào nữa. Tôi thích nhìn những vết thương đã lành trong mắt của họ, nó như một biểu tượng cho sức mạnh. 
Nhưng có được mấy ai đủ sức dốc lòng mình chảy ngược dòng phù hoa để đôi chân đủ dũng khí quay trở về?

Vô Thường.
Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 4.5.2018.
_____________________________
[1] Nguyên Hán văn: 愚人著諸欲,如蛾愛燈光,不知大怖畏,畢竟無少樂。Dòng 8, 9, khung thứ hai, trang 504, bộ kinh mang mã số 0728, 諸法集要經, tập 17 大正新脩大藏經。

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật...




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét