Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2018

Cỏ Vòi Voi

Tháng Tư, nơi đây nắng nhất, đất rắn lại như sỏi đá khi bị nắng nung khô hết hơi nước.
Trên đồng cỏ, chỉ còn loài cỏ Vòi Voi là xanh tốt, những loại cỏ khác đã úa tàn từ rất lâu. 
Cỏ Vòi Voi xanh tốt nhất vào tháng Tư, vẫn thanh thản xanh tươi giữa cái nắng gay gắt cuối mùa. Hẳn loài cỏ dại đó có điều đặc biệt.
Lá cỏ Vòi Voi to và xù xì, để giữ lại được thật nhiều sương đêm, rồi mang hết sương đêm cất vào thân. Thân cỏ Vòi Voi luôn mọng nước. Nước trong thân thấm ngược ra đầu rễ, để đầu rễ lúc nào cũng ướt, vừa đủ làm mềm đất trên đường đi, những đầu rễ vừa mềm vừa mong manh như tơ như tóc cứ thế bình thản xuyên qua lớp đất rắn như sỏi đá tháng Tư bằng chính những giọt nước trong thân của mình. Rễ càng đi xa càng mang về nhiều dưỡng chất, để những chiếc lá bình thản xanh tươi giữa cái nắng gay gắt tháng Tư.
Sương đêm hôm nào cũng có, nhưng không phải loài cỏ dại nào cũng biết nhận lấy, đem cất, rồi thấm ngược ra đầu rễ để làm mềm con đường phía trước của mình.
Những khó khăn trắc trở ai cũng có, nhưng không phải người nào cũng biết cách đón nhận chúng rồi chuyển hóa thành sức mạnh cho bản thân, để làm mền chông gai trên con đường phía trước, và thanh thả.

Chùa Bé Bé. Phan Thiết. 27.4.2018.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét