Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Năm, 15 tháng 9, 2016

Bụi

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Khi đã biết cách lắng hết những bụi bặm trong lòng xuống, người ta chẳng còn sợ điều gì từ cuộc sống đầy khói bụi ngoài kia. 
Những ồn ào khói bụi không còn cuộn lên vây phủ họ được nữa; kẻ đó như đã đứng trên đồi cao, nhìn lại cuộc sống, có dòng người tất bật ngược xuôi lấm lem giữa chốn bụi hồng”.(1)
Khi đã biết bơi, tự làm được một chiếc thuyền, người ta đâu còn sợ chi những nông sâu trong cuộc sống. 
Cuộc đời như sông rộng, và từ tâm con người gom góp được sau những tổn thương là thuyền, để không phải chết chìm giữa những khắc nghiệt.
Khi đã biết cách tĩnh lặng để lắng xuống những bụi bặm trong lòng, biết cách để yên một ly nước đục để có được ly nước trong, người ta đâu còn phải tất bật ngược xuôi tìm bình yên giữa cuộc đời trong đục.
Khi đã có được trái tim tĩnh lặng, có đi đâu, người ta cũng vun vén được cho mình một góc tĩnh lặng, cho bản thân mình và những người chung quanh.


Phố Hương. 15.9.2016
_____________________________
[1] Viết lại từ câu Kinh Pháp Cú 28.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét