Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Bảy, 13 tháng 8, 2016

Pháp Cú 119

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
"Khi thấy hành động bất thiện mình đã làm chưa đem đến hậu quả, người đời thường rất đắc ý, rất vui; khi hậu quả ập đến vây phủ khắp nơi, kẻ đó mới lo lắng thở dài khóc than".(1)
Có kẻ vui mừng vì hậu quả những điều mình làm vẫn chưa tìm đến. Nên chưa biết dừng lại. Có kẻ vui mừng vì đã can đảm thắng được lòng mình để không làm những điều nông nổi. Nên đã biết dừng lại từ rất lâu. Cũng là một lần vui.
Có kẻ mãi đến khi gánh chịu hậu quả đã làm mới lo lắng bất an. Có kẻ ngay khi vừa phạm lỗi đã biết lo lắng cho những thiếu khuyết của mình. Cũng là một lần lo buồn.
Cũng là một lần vui. Cũng là một lần lo lắng. Nhưng đẩy người đời về hai hướng khác nhau.
Sao người không chọn? Không phải chỉ chọn niềm vui mà chọn cho mình cả những âu lo. Vì có niềm vui chắc chắn sẽ mở ra những nỗi buồn đằng đẳng. Và có những nỗi buồn, những âu lo là cần thiết để kết thúc những nỗi buồn lớn hơn.


 Chùa Bé Bé. Xó Núi.13.8.2016
_____________________________
[1] Viết lại từ câu kinh Pháp Cú 119.

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét