Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Thứ Năm, 7 tháng 11, 2013

Để Dành Sữa

Có một gia đình nông dân nghèo…
Một tuần nữa nhà sẽ có khách đến chơi. Khách quen thân, lâu thật lâu mới tới một lần. Chủ nhà vừa mừng vừa lo.
- Không sao đâu! Đối đãi với nhau bằng tấm lòng là được rồi. Bạn bè với nhau mà, hiểu nhau quá rồi còn gì. Thôi, không lo nữa.
- Nói thì nói vậy thôi! Không có gì thấy cũng kỳ.
Nghĩ thế rồi trằn trọc suốt đêm, không ngủ được.
- À, mà này, nhà mình có con bò đang cho con bú. Mình sẽ có sữa để nấu một bữa cơm sữa đãi khách!
- Thế còn bê con?
- Sẽ cho bê con thôi bú trong vài hôm, mình sẽ cắt cỏ non cho bê con ăn tạm.
- Không cho bê con bú một ngày mình sẽ có được một thùng sữa. Năm ngày như vậy sẽ được năm thùng sữa.
- Có được chừng ấy sữa, mình sẽ đủ sữa để nấu hai bữa cơm sữa, rồi làm một ít ghrta, sarpirmanda.
Người nông dân nghĩ thế rồi khấp khởi vui!
- Mà này, nếu ngày nào cũng lấy sữa, không bảo quản tốt, sữa sẽ bị hư. Chi bằng để yên như vậy, năm ngày sau mình lấy luôn một lần!

Một tuần sau, mới tờ mờ sáng…
Người nông dân mang chiếc thùng đi vắt sữa. Vắt mãi cũng chỉ được một thùng bé bé!


Trong cuộc sống, có nhiều thứ chúng ta không thể để dành.
Thời gian là thứ không thể để dành. Hôm nay là của hôm nay, ngày mai là của ngày mai.

Hãy sống trọn vẹn trong từng ngày...
Giữ lại thời gian bằng những việc làm...
Vô Thường 
Sài Gòn. 7.11.2012
Om Mani Padme Hum

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét