Vô Thường

...tìm trong vô thường có đôi dòng kinh...

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Phai

Lời Kinh trong lòng bàn tay:
“Người lỡ làm điều tội lỗi, nếu không biết hối hận, không biết dừng lại dòng suy nghĩ bất thiện đang tuôn chảy trong tâm; những tội lỗi đã làm nhất định sẽ đổ về cuộc đời họ, không thể trốn tránh, như nước dù ở đâu cũng sẽ luôn tìm về biển, để biển không bao giờ cạn, để bất an trong trong lòng không bao giờ vơi. 
Nếu biết tội lỗi rồi hối hận, biết đem chân thành lấp đầy những vết thương đã làm ngày trước ngày trước, như giọt mưa bền bỉ xóa những dấu vết trên mặt đất, những lỗi lầm ngày trước cũng sẽ phai đi”.(1)
Ai cũng từng làm người tổn thương. 
Nhưng đâu phải ai cũng biết đem chân thành ra rồi bỉ khỏa lấp từng vết thương mà mình đã tạo ra ngày trước. 
Có những vết thương rất lớn, chân thành rất lâu vẫn chẳng đủ để lấp đầy, nhưng vết thương đã bớt sâu rộng hơn, bớt đau hơn.


Vô Thường
Chùa Bé Bé.1.4.2012
_____________________________
[1] Từ dòng thứ 11 đến 13, khung thứ 2, trang 722, bộ kinh mang mã số 784, tập 17, Đại Chính. 

P/s: Này Người! Đi đâu làm gì cũng nghĩ mình là con của Phật.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét